Tôi có dịp được gặp ông đồ Nam phyơng Vũ Ngọc Kỳ cách đây vài năm. Thật bất ngời khi được biết ông đồ Vũ Ngọc Kỳ là cháu của cụ Vũ Đình Liên. hai người là hai bác cháu có hai niềm tâm sư qua hai bài thơ Ông Đồ
Bài thơ Ông Đồ
Vũ Đình Liên – Sáng tác 1936
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đong người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
“Hoa tay thảo nét chữ
Như phượng múa rồng bay
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiêng sầu
Ông Đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Là vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn bây giờ ở đâu?
Gặp ông Đồ mới. Nhớ ông Đồ xưa
Vũ Ngọc Kỳ – Sáng tác năm 2000
Hôm nay đi chợ Tết
Bỗng gặp lại ông Đồ
Bao lâu rồi vắng bóng
Tửng chỉ còn trong thơ
Vẫn mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Ngọn bút vờin trên giấy
Thư pháp quả tài hoa
Câu đối chúc ngũ phúc
Cùng Xuân đến từng nhà
Câu đối mừng đất nước
Đổi mới rực trời hoa
Nét văn hóa dân tộc
Tự nghìn xưa đến giờ
Đón Xuân bên câu đối
Thắp sáng bao ước mơ
Giờ giao thừa đã điểm
Trống hội rộn đất trời
Đất nước vào Xuân mới
Vui… Vui lắm bạn ơi !