RIÊNG TƯ
Nguyễn Đức Thường – Khâm Thiên – Hà Nội
Về hưu mở một quán nghèo
Bán dăm ba thứ lèo tèo kiếm ăn
Vỉa hè là đại bản doanh
Xếp bàn kê ghế loanh quanh một mình
Khách qua thương mến chút tình
Chén chè, điếu thuốc là mình thấy vui
Những khi quán vắng bóng người
Sách, bút ta ngồi viết một vần thơ
Khi vui cũng lắm ước mơ
Lúc buồn cũng lắm vẩn vơ vơi đầy
Trời vẫn cao, đất vẫn dầy
Có ai san được nơi đầy lấp vơi
Huống chi những việc ở đời
Vui, buồn, sướng, khổ số trời đã ban
Còn bao cái ách giữa đàng
Còn bao số kiếp gian nan đọa đầy
Còn nhiều cuộc lắt lay
Há chi một nỗi riêng tây của mình./.
Nguyễn ĐứcThường
Có song hỷ trà lại có thơ
Cuộc đời tỉnh tỉnh lại mơ mơ
Chìm sâu trong mộng đời lại tỉnh
Tỉnh giấc sau trà lại thấy mơ!!
Tặng chú Tuấn giao lưu hai thế hệ 26/9/2014